Đi làm về sớm một hôm, tôi vô tình phát hiện ra tâm địa đen tối của người mẹ chồng – người luôn coi tiền bạc là trên hết.
Đi làm về sớm một hôm, tôi vô tình phát hiện ra tâm địa đen tối của người mẹ chồng – người luôn coi tiền bạc là trên hết.
Cho đến khi nhìn thấy chiếc xe mà Trương Khiêm đi, mọi người đều phải xúm lại và tỏ ra bất ngờ. Tuy nhiên, người đàn ông này vẫn luôn tỏ ra khiêm tốn.
Tôi nhận ra hôn nhân của mình hỏng rồi. Dù vợ tôi rất tuyệt vời. Tôi phải tự cứu mình thôi. Bởi tôi đang là nạn nhân của một dạng bạo hành: "Bạo hành lạnh".
Được anh yêu thương, chiều chuộng, sống bên anh tôi không phải lo lắng tiền bạc vật chất hay bất cứ thứ gì nhưng anh lại khô khan như khúc gỗ.
Cô gái đã gặp cú sốc tâm lý đầu đời khi bị gia đình bạn trai đối xử như ô sin và cho rằng 'dâu nhà này ai cũng phải làm như thế!'
Vốn dĩ chuyện chẳng có gì quá to tát, đặc biệt là trong cuộc sống hiện đại ngày nay, thế nhưng người mẹ chồng vẫn giằn vặt và bắt bẻ cô con dâu mới.
Con dâu vừa mới bỏ con trai tôi, tôi không thể hiểu nổi tại sao lại như vậy. Hai đứa nó là một cặp vợ chồng hoàn hảo, luôn là như vậy trong mắt mọi người suốt 5 năm hôn nhân, 10 năm yêu nhau của chúng nó.
Chiều 30 Tết, biết 6 đứa trẻ đang ở nhà ngóng mẹ, ruột gan người đàn bà nóng như lửa đốt...
Anh xin lỗi vì đã lấy mất thanh xuân của tôi mà lại không thể cùng tôi đi đến tận cùng hạnh phúc. Tôi chưa hết choáng váng đã bị anh ngỏ lời "xin" lại chiếc nhẫn. Anh nói đằng nào cũng không đến được với nhau, tôi không nên giữ vật đính ước ấy làm gì, anh muốn tặng lại nó cho cô người yêu mới.
Một lần, khi nghe chồng chê bai tôi nói: "Cơm nguội nhà mình đôi khi lại là món khoái khẩu của người ta đấy, đừng có mà coi thường chê bai, đến khi mất rồi lại hối không kịp". Chồng tôi nghe xong, cười nắc nẻ ra vẻ điều tôi nói là hài hước...
Tôi không hiểu vì sao lúc đó lại để anh ôm, để anh đặt nụ hôn lên môi mình. Là con người, ai cũng có những lúc không kìm chế những cảm xúc bất ngờ chợt đến.Tôi đã định xóa tất cả đi nhưng tôi không xóa, và chính sai lầm này khiến tôi phải trả giá.
Tôi, như hầu hết nhiều người đàn bà khác, yêu và tin chồng mình vô điều kiện. Tôi luôn nghĩ, chúng tôi cưới nhau từ thời hai đứa còn hai bàn tay trắng, khó khăn lắm mới mua được đất, khó khăn lắm mới làm được nhà, vất vả lắm mới nuôi được hai đứa con trai ngoan ngoãn khỏe mạnh như vậy. Bây giờ, hai vợ chồng chỉ cần chú tâm kiếm tiền để lo cho gia đình thôi, có ngờ đâu, chồng tôi lại sinh tật.
"... Ngày em đưa tôi đến gặp mặt đại gia đình, tôi không biết nên dùng từ nào để diễn tả về cảm giác của mình cho phù hợp, có lẽ là sốc, hoặc "bị khớp" hay một cảm giác gì tương tự vậy...".
Tôi luôn tự tin rằng mình là một cô con gái ngoan, hiểu biết, được nuôi dạy đàng hoàng. Vậy nên khi lấy chồng, dù biết trước sẽ sống chung với bố mẹ chồng tôi cũng không quá e ngại. Tôi nghĩ chỉ cần mình sống tốt, không bố mẹ nào lại không thương. Nhưng sau năm năm làm dâu, tôi vẫn không hiểu mình thiếu sót chỗ nào mà bị bố chồng ghét bỏ nhường ấy.
Trong đời mỗi người phụ nữ đều luôn phải tiếp xúc với ngôn ngữ của đàn ông. Đầu tiên là bố, sau đó là người yêu, là chồng. Vậy mà đa số chị em thường than phiền là chồng không muốn nói chuyện với mình.
"... Chuyện bắt đầu từ tháng trước, khi vợ tôi đột ngột xin nghỉ việc ở công ty cũ và quyết định tìm một công việc mới. Vợ tôi đang có một công việc tốt, một mức thu nhập khiến nhiều người ước ao. Ở tuổi ngoài ba mươi, với một công việc tốt như thế, không có lý do gì để cô ấy nhảy việc...."
"... Lâu nay tôi đang quen một cô con gái nhà giàu có, sắc thì không đến nỗi quá tệ, có điều hơi ngoa ngoắt một chút. Tôi cũng tính chuyện yêu cho vui thôi nhưng mẹ tôi thì ưng lắm. Vì mấy lần cô ấy đến đều mua biếu bà quà cáp đắt tiền. Mẹ giục tôi “cưới vợ phải cưới liền tay”, nhưng tôi vẫn chần chừ vì thấy không thiết tha gì cô ấy lắm..."
"... Khi tôi dựa vào bờ vai anh bình yên trong tiếng nhạc du dương của một quán cà phê ngoại ô vắng vẻ chiều cuối tuần, đó là ngày tôi thấy mình khó khăn nhất. Lúc tôi say sưa nói về gia đình nhỏ, về những đứa con, về ước mơ sẽ trồng những khóm hoa hồng leo trước cổng, anh nhìn tôi, ánh nhìn miên man như muốn soi vào tận đáy mắt..."
Tôi đọc đi đọc lại tin nhắn của bạn gái vừa gửi: “Hoặc là anh chấp nhận nó như một phần quá khứ của em, hoặc là mình chia tay. Thật lòng, em không muốn xóa bỏ nó”. Tại sao cô ấy lại phải hành động như vậy. Là vì cô ấy vẫn còn vương vấn với người đó, hay là cô ấy không hề quan tâm đến cảm xúc của tôi?
"... Cuộc gặp khiến tôi chao đảo. Không phải vì em vẫn mặn mà nhan sắc, vẫn đắm đuối ánh mắt nhìn tôi như những tháng năm thanh xuân tươi đẹp, mà là vì lời đề nghị rất sốc của em: Em muốn xin tôi một đứa con...".
Không phải bỗng dưng người thứ ba có đủ tư cách để chia rẽ tình yêu của hai kẻ đang mặn nồng đâu em. Có chăng mối quan hệ mà bấy lâu nay em vun vén, trao gửi niềm tin vốn dĩ đã định trước hồi kết?
"... Tôi gặp cô ấy trong hoàn cảnh trớ trêu: Cô ấy bị một nhóm người đánh ghen lột trần áo quần giữa phố. Trong lúc mọi người chỉ trỏ hả hê, tôi đã cởi áo ra cho cô ấy mặc tạm rồi đưa cô ấy đến một bệnh viện gần đó...."
Tôi là một bà mẹ đơn thân đang nuôi con gái 5 tuổi. Tôi chia tay chồng lúc con mới gần tuổi lên 3, từ đó đến nay tôi chưa thể đến với thêm một người đàn ông nào cả.
Tôi 38 tuổi, làm nghề lái xe, có vợ 35 tuổi. Cô ấy đã sinh cho tôi 2 đứa con, vợ chồng rất gắn bó nhưng lúc nào cô ấy cũng bị hoang tưởng chuyện tôi đang ngoại tình.
Theo những gì tôi biết thì cô ấy là một cô gái dễ dãi, buông tuồng trong tình cảm. Sau lưng người yêu, cô ấy đã thả thính và lên giường với nhiều người. Ngày ấy họ chia tay vì bạn trai hiện tại của tôi phát hiện cô ấy lên giường cùng một trong những đồng nghiệp của anh ấy.
Cũng vì "tai nạn" này mà đối tác giường chiếu cho rằng tôi cố tình bẫy cậu ấy. Tôi không gọi cậu ấy là bạn trai, vì giữa chúng tôi không tình yêu, chỉ có tình dục.
"... Chồng tôi bắt đầu có những thay đổi trong cuộc sống hàng ngày mà trước giờ anh ấy chưa khi nào như vậy cả. Bạn biết đấy, kiểu thay đổi kỳ lạ dù là rất nhỏ nhưng sẽ không thể lọt qua mắt của mọi bà vợ, những thay đổi khiến tôi trở nên mẫn cảm hơn..."
Con gái tôi vừa tròn 16 tuổi. Hôm rồi, nó về nhà, bảo “con có bầu rồi, bố cho con lấy chồng”. Tôi điên lên với đứa con mất nết, không ngần ngại giáng cho nó một bạt tai. Nhưng nó không khóc, nó nhìn tôi, ánh mắt đầy căm hờn “con hư vì con giống bố đấy”.
"... Vừa đi làm về đến nhà thì tôi nhận được điện thoại từ một người bạn, cậu ta nói thấy vợ tôi chạy xe đằng trước rồi bất ngờ rẽ vào một khách sạn. Tôi rút điện thoại ra gọi hỏi cô ấy sắp về đến nhà chưa? Cô ấy trả lời đang đi uống nước với bạn. Linh tính mách bảo tôi có chuyện chẳng lành, lòng tôi nóng như lửa đốt.."
Họ gặp lại nhau vài tháng trước trong một buổi họp lớp và đến giờ thì đang thuê nhà để chung sống với nhau.