Cuộc sống

Vì điều này, tôi hoàn toàn mất tự tin sau khi ra mắt nhà bạn gái

"... Ngày em đưa tôi đến gặp mặt đại gia đình, tôi không biết nên dùng từ nào để diễn tả về cảm giác của mình cho phù hợp, có lẽ là sốc, hoặc "bị khớp" hay một cảm giác gì tương tự vậy...".

Sau một thời gian yêu nhau qua mạng rất rất dài (có đến gần 2 năm), tôi cuối cùng cũng quyết định sẽ gặp người phụ nữ tuyệt vời mà cuộc sống đã ban tặng cho mình. Chúng tôi đều "đầu 3 đuôi chơi vơi" rồi nên đã tới lúc cần ổn định.

Nửa năm trực tiếp hò hẹn, chúng tôi đều cảm thấy hạnh phúc và rồi dọn đến sống với nhau. Tôi đã nghĩ đến việc sẽ hỏi cô ấy làm vợ vì khi bên nhau, chúng tôi đều thấy cuộc sống thật tuyệt vời còn trong lòng thì ngập tràn hạnh phúc.

Thế nhưng ngày em đưa tôi đến gặp mặt đại gia đình, tôi không biết nên dùng từ nào để diễn tả về cảm giác của mình cho phù hợp, có lẽ là sốc, hoặc "bị khớp" hay một cảm giác gì tương tự vậy.

Tôi cảm thấy không được thoải mái tự nhiên vì phát hiện ra tôi và em hóa ra lại có hai nền tảng khác nhau đến vậy. Quanh tôi và cuộc sống của tôi chỉ là những con người có phần bỗ bã, chân chất, học hành không đến đâu, quanh em toàn giáo sư, tiến sĩ, gia đình em có quan hệ mật thiết với các trường đại học, các viện, truyền thống giáo dục của gia đình cao ngút trời.

Gia đình em, bạn bè em, họ đều dễ mến nhưng tôi không thể vượt qua được cảm giác mình bị thiếu hụt, không "môn đăng hộ đối", nhất là khi tôi biết họ rất đặt nặng vấn đề giáo dục. Tôi cảm nhận được điều này qua câu chuyện mọi người nói với nhau. Trong họ nhà em cũng có một người bà con đã đưa người yêu về ra mắt, cả gia đình đang xôn xao bàn tính chuyện cưới xin và học vấn của đối tượng mà chị họ em đưa về hôm ấy cũng được mang ra bàn luận, hỏi han, phân tích...

Không chỉ là gia đình có học thức lớn, nhà em cũng rất giàu có. Em không chỉ sống trong ngôi nhà khang trang, mà thực tế đó là một căn biệt thự ven hồ với nhiều không gian xanh và chỉ chỗ ngủ dành cho khách thôi cũng có đến mấy phòng.

Em vẫn chưa đến thăm bố mẹ tôi trong ngôi nhà chật chội của bố mẹ, nhưng đó là chuyện sớm chiều nếu chúng tôi quyết định sẽ kết hôn.

Tôi có một công việc tốt, hay đi làm từ thiện và du lịch, nhưng như thế chưa đủ nếu so về nền tảng gia đình và nền tảng giáo dục giữa em và tôi. Chỉ cần nghĩ đến sự khác biệt, tạp nham giữa các khách mời hôm đám cưới thôi cũng đã làm tôi mệt mỏi... Liệu tôi có gồng gánh nổi khi trở thành con rể trong một gia đình như thế này?

Tác giả: V.H.C

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP