Cuộc sống

Vị khách mùng 4 Tết và bí mật của mẹ chồng khiến nàng dâu chết lặng

Tôi đã đứng chôn chân giữa nhà bếp khi chứng kiến cuộc trò chuyện của mẹ chồng tôi với một người đàn bà vào sáng mùng 4 Tết…

Tôi lấy chồng 6 năm và có một cuộc hôn nhân khá hoàn hảo. Tôi sinh cho chồng 2 cậu con trai kháu khỉnh. Chồng tôi cũng đã xây một căn nhà rộng rãi với nội thất đầy đủ theo ý thích của tôi giữa Thủ đô đắt đỏ.

Tuy nhiên trong cuộc hôn nhân ấy, tôi vẫn cảm thấy mình bức bối, mệt mỏi vì không hợp với mẹ chồng.

Mẹ chồng tôi không phải người đàn bà ghê gớm nhưng bà luôn tham công tiếc việc của riêng mình mà thờ ơ với yêu cầu trợ giúp của con cái. Chính vì thế trong thời gian sinh em bé, tôi và bà đã xảy ra mâu thuẫn.

Bà đã dùng hành động và cả những lời nói đầy cay nghiệt để ném về phía tôi khi tôi trách móc bà. Từ đó dù đã cố gạt bỏ đi thù hận trong lòng nhưng phải thú thật tôi không thể yêu quý bà như lý trí mong muốn.

Ảnh: Scarymommy

Nhà của bà cách Hà Nội 50km nhưng mỗi năm tôi chỉ có mặt ở đó khoảng 2 lần. Một lần là ngày giỗ bố chồng và một lần nữa là kỳ nghỉ Tết.

Trong hai dịp đó, tôi đều cố gắng hòa thuận và làm tròn bổn phận của mình để mọi người được vui vẻ. Tuy nhiên trong dịp Tết năm nay, niềm vui của gia đình tôi đã không trọn vẹn vì sự xuất hiện của 2 vị khách lạ vào sáng mùng 4 Tết…

Đó là một đứa trẻ trạc tuổi con trai cả của tôi và một người đàn bà. Người đàn bà này không trẻ đẹp và cũng không hề có điểm đặc biệt. Tuy nhiên khi nhìn thấy hai mẹ con họ, mặt mẹ chồng tôi trắng bệch.

Bà bảo tôi mang rau, củ trong vườn đi cho hàng xóm để một mình tiếp khách. Thế nhưng khi tôi vừa quay mặt đi thì bà lại bối rối đến mức làm vỡ cả ly nước.

Tôi chạy lại giúp bà. Lúc này, tôi cũng phát hiện đàn bà có con nhỏ chăm chăm nhìn tôi bằng ánh mắt đầy rầu rĩ khiến tôi thấy tò mò. Vì vậy tôi không đến nhà họ hàng như lời mẹ chồng dặn nữa mà cố nán lại phòng bếp.

Tôi cố gắng lắng nghe cuộc trò chuyện nhát ngừng của hai người đàn bà và chết lặng khi người phụ nữ ấy muốn gửi lại đứa trẻ cho gia đình tôi.

“Chị ấy phát hiện mình bị ung thư phổi ở giai đoạn cuối nên không thể chăm sóc đứa bé được nữa”, mẹ chồng tôi nói lại với hai vợ chồng tôi khi người đàn bà đã rời đi.

Tôi nghe từng lời của mẹ mà tim như nghẹt thở. Hóa ra, người đàn bà đó là mối tình đầu của chồng tôi. Họ đã yêu nhau nhiều năm nhưng vì lý do nào đó cả hai đã chia tay.

Ngày anh tổ chức lễ ăn hỏi với tôi cũng là ngày người phụ nữ đó phát hiện mình có thai. Thế nhưng vì nghe tin tôi cũng mang thai và vì nhận ra tình cảm của anh đã dành cho tôi nhiều hơn nên người phụ nữ ấy chấp nhận dừng lại.

Chị ta chuyển nơi ở và quyết định sinh con rồi nuôi con một mình. Tuy nhiên khi đứa trẻ được 2 tuổi thì mẹ chồng tôi biết chuyện.

Bà giấu vợ chồng tôi và âm thầm gửi tiền để người phụ nữ ấy nuôi con. Đó cũng là lý do vì sao bà luôn làm việc cật lực để kiếm tiền và từ chối đến sống cùng chúng tôi.

Bây giờ mẹ đứa trẻ bị bệnh, bà đã đồng ý đón cháu bé về nuôi và không cần tôi phải chu cấp. Tuy nhiên bà mong vợ chồng tôi mở lòng để đứa trẻ không thiếu thốn tình cảm. Ngoài ra, bà cũng yêu cầu chồng tôi phải có trách nhiệm với mẹ đứa trẻ trong thời gian chị ta điều trị bệnh...

Việc đã đến nước này, tôi không dám từ chối đứa trẻ. Tuy nhiên việc để chồng tôi chăm sóc người phụ nữ kia tôi thấy rất chạnh lòng.

Tôi không muốn chồng tôi quan tâm một người phụ nữ khác. Nhưng nếu ngăn cản chồng tôi, tôi sợ mẹ chồng sẽ gieo cho tôi cái tiếng độc ác. Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.

Tác giả: Lệ Hằng(Đông Anh, Hà Nội)

Nguồn tin: Báo VietNamNet

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP