Cuộc sống

Tôi như kẻ Sở Khanh từ sau khi bị bạn gái phản bội

Tôi lao vào những cuộc tình không có kết quả, 'qua đường' hết người này đến người khác, chỉ biết tôi thích là được.

Tôi 24 tuổi, độ tuổi không quá lớn cũng chẳng còn trẻ con được nữa. Thời còn sinh viên tôi có một đứa bạn thân là con gái, sau này là bạn gái tôi, cũng là người làm tôi đau khổ nhất. Tôi và em học chung ngành Luật và làm bạn thân của nhau suốt 3 năm đầu đại học, lúc đó em đang quen một người bên khoa Kiến trúc, vì người đó ghen nên em quyết định cắt đứt tình bạn với tôi. Lúc đó tôi buồn lắm nhưng cũng đành chấp nhận. Những tưởng mọi thứ kết thúc ở đó, nhưng thời gian sau, khi một mình lê la những quán cà phê mà hai đứa đến, tôi thật sự nhớ em, nhớ lắm... cái nhớ không chỉ đơn thuần của tình bạn, đây cũng là lúc tôi nghĩ về em một cách nghiêm túc nhất.

Chuyện gì tới cũng tới, tôi còn nhớ như in ngày Noel năm đó, em lại nhắn tin cho tôi với giọng điệu đau khổ vì bị người yêu chia tay. Tôi vẫn vậy, ân cần an ủi em, cũng từ ngày đó em quan tâm tôi nhiều hơn, nhắn tin với tôi nhiều hơn, dần dần tôi cảm thấy tình cảm này không còn đơn thuần là tình bạn nữa. Thế là cả hai qua lại với nhau sau 2 tháng thì chính thức yêu nhau. Hạnh phúc chưa được bao lâu thì người yêu cũ em quay lại tìm và muốn nối tình xưa. Em là một người sống nội tâm và tình cảm, từ trong nét mặt và ánh mắt tôi thấy em còn yêu người quá nhiều. Vào một ngày mưa gió em nói cần giải quyết ổn thỏa chuyện giữa em và người cũ, rồi lại bỏ tôi đi dù em cũng yêu tôi rất nhiều.

Ảnh minh họa.


Tôi đau khổ nhưng không dám níu kéo em lại, tôi chọn thương em nên tôn trọng ý nguyện của em, không hề muốn giữ lấy em cho riêng mình. Sau khi tốt nghiệp, tôi muốn đi xa khỏi thành phố này và ra Hà Nội lập nghiệp, lúc tôi cương quyết thì em lại quay về và xin tôi đừng rời xa, cho cả hai thêm cơ hội nữa. Do tôi chưa bao giờ hết yêu em, cũng muốn cùng em xây dựng tương lai về sau nên đã đồng ý. Tưởng đâu sóng gió đã qua và hạnh phúc sẽ mãi ở lại, sau một thời gian bình yên tôi phát hiện em lại nhắn tin với người cũ, tôi có tra hỏi thì em nói giờ hai người chỉ là bạn và tôi đã tin. Chuyện giữa em và người đó tôi chưa bao giờ xen vào vì thiết nghĩ đó quá khứ đó, dù xấu hay đẹp thì nó từng là cuộc sống của người mình yêu, chúng ta phải chấp nhận và trân trọng quá khứ đó. Tôi luôn quan niệm giữ người yêu mình bằng cái tâm, bằng tình cảm chứ chưa bao giờ cấm đoán hay bắt em làm những việc em không thích, vì thế tôi để em tự do lựa chọn cách giải quyết với người cũ.

Vào một ngày mưa gió, hôm đó tôi đi làm xa tận Bình Phước nên gọi cho em báo rằng tối đó có việc nên không gặp em được, chúng tôi thống nhất rằng dù bận việc gì đi nữa thì tối nào tôi cũng dành chút thời gian đưa em dạo phố. May mắn, vụ án được tòa xử xong sớm nên công việc của tôi hoàn thành sớm hơn dự định, ngồi xe mong chờ từng phút sớm về với em. Tôi không về nhà mà chạy thẳng qua phòng em, thành phố hôm đó có mưa, sợ em lười không đi ăn sẽ đói nên trước khi ghé tôi tiện thể mua cơm cho em. Đến trước cửa phòng em, tôi bàng hoàng và sụp đổ khi thấy chiếc xe của người cũ trước cửa. Tôi run sợ không dám gõ cửa nên khẽ nhìn vào khe cửa thì phát hiện em và người đó đang ân ái. Tại sao em lại gạt tôi, hóa ra bấy lâu nay tôi chỉ là cái máy massage để xoa dịu nỗi buồn cho em sao? Tôi cố gắng giữ bình tĩnh lấy điện thoại gọi cho em, lần đầu em không nghe máy, sau vài lần thì em nghe máy và nói đang đi ăn chè với bạn. Từ câu đó của em trong tôi mọi thứ đã không còn gì nữa. Tôi gõ cửa rồi bước vào, em nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên và bối rối, tôi nhìn em khẽ cười, đưa cho em hộp cơm rồi quay đi. Từ đó tôi không gặp lại em nữa, chặn mọi liên hệ với em.

Sau một năm, giờ tôi làm pháp chế cho một công ty lớn, cuộc sống dần ổn định. Có điều tôi hận phụ nữ, tôi biết vậy là sai nhưng rất hận. Tôi lao vào những cuộc tình không có kết quả, "qua đường" hết người này đến người khác, chỉ biết tôi thích là được, không quan tâm đến cảm giác của bất kỳ ai nữa. Tôi trở thành một người đểu cáng, lãnh đạm với tình yêu. Tôi quen nhiều người nhưng tuyệt đối không cho phép bản thân rung động với bất kỳ cô gái nào nữa. Nhiều lúc tôi mệt mỏi, trốn tránh với những người đang quen. Tôi phải làm gì để trở lại là tôi của ngày xưa, để quên nỗi đau đó, quên hình bóng ấy khi hiện tại el lại quay về tìm tôi. Tôi chưa bao giờ rối như bây giờ.

Tác giả: Lâm

Nguồn tin: ngoisao.net

  Từ khóa: Đàn ông , phản bội , Sở Khanh

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP