Nói tôi tiếc cuộc tình này thì không phải. Tôi và cô ấy chưa có gì sâu đậm nếu không muốn nói là chỉ là mới vừa bắt đầu. Tôi – một gã đàn ông cuối cùng lại trở thành thứ cho cô ta lợi dụng để thực hiện mưu mô của mình. Thế nhưng nghĩ tới giọt máu của mình, tôi lại không cam tâm để mọi chuyện diễn ra theo cách đó.
Tôi và cô ta quen nhau được hơn 5 tháng. Chuyện của chúng tôi có thể gọi là tình yêu khi mà hai đứa đi chơi riêng, hẹn hò rồi lên giường cùng nhau. Mặc dù vậy, hai đứa tôi đều chưa công khai tình cảm bởi vì làm cùng một chỗ, tránh những va chạm.
Tôi và cô ta quen nhau được hơn 5 tháng. Chuyện của chúng tôi có thể gọi là tình yêu khi mà hai đứa đi chơi riêng, hẹn hò rồi lên giường cùng nhau. Mặc dù vậy, hai đứa tôi đều chưa công khai tình cảm bởi vì làm cùng một chỗ, tránh những va chạm.
Tôi – một gã đàn ông cuối cùng lại trở thành thứ cho cô ta lợi dụng để thực hiện mưu mô của mình. (Ảnh minh họa)
Tôi phải thú nhận rằng, tôi chưa yêu cô ấy sâu đậm. Mọi chuyện diễn ra nhanh quá, bảo yêu sâu sắc nghe hơi giả tạo. Chúng tôi quen nhau được có hơn 1 tháng thì yêu, 2 tháng đã lên giường cùng nhau. Ngày ngày gặp nhau độ 1 lần vào buổi tối. Chuyện tình chúng tôi chưa qua trở ngại, khó khăn nên cũng chưa rõ tấm lòng của nhau.
Chỉ có một điều lạ là mặc dù mới yêu nhau, cô ấy trông có vẻ hiền nhưng lại khá chủ động trong chuyện chăn gối. Chính cô ấy là người đề nghị hai đứa lên giường trước cả tôi. Tôi thực sự có hơi bất ngờ… Nhưng rồi tôi cũng bỏ qua, vì nghĩ thời buổi này con gái cá tính trong chuyện đó là bình thường. Tôi không hề biết, đằng sau đó là cả một âm mưu.
Khoảng 2 tháng nay tôi thấy cô ấy khác khác, có ý muốn ngãng ra… Nhiều lần tôi tìm nhưng cô ấy tránh mặt. Cho tới khi tôi quyết tâm hỏi cho bằng được, thái độ của cô ấy như thế nào thì cô ấy mới thẳng thừng tuyên bố: “Mình chia tay đi, em chán yêu rồi”.
Chỉ có một điều lạ là mặc dù mới yêu nhau, cô ấy trông có vẻ hiền nhưng lại khá chủ động trong chuyện chăn gối. Chính cô ấy là người đề nghị hai đứa lên giường trước cả tôi. (Ảnh minh họa)
Phải nói tôi rất khó chịu với cách hành xử này, càng bực bội với cái kiểu trẻ con yêu đương thích lên thì yêu, không thích thì bỏ một cách vô trách nhiệm như thế. Nhưng rồi tôi nghĩ, giữ người ở chứ không ai giữ được người đi, là con gái, cô ấy chịu thiệt thòi hơn nhiều trong tình cảm khi chia tay, vậy mà cô ấy muốn dừng lại, mình không nên níu kéo.
Bẵng đi khoảng 1 tuần, tôi nghe đám đồng nghiệp đồn đại là bạn gái của tôi sắp lấy chồng. Tôi sững sờ… Tôi không nghĩ cô ấy lại có thể quen và yêu người khác nhanh đến thế. Tôi đã rất cay cú cho rằng có lẽ cô ấy phản bội mình. Nhưng khi tôi biết sự thật, tôi càng sững sờ hơn nữa.
Cô ấy hiện đang có thai và cùng với người yêu mới chuẩn bị đám cưới. Xem ra anh ta hí hửng và háo hức lắm vì được làm cha. Linh tính mách bảo tôi có điều gì đó không đúng, vậy là tôi lại tìm gặp cô ấy…
Sau khi tôi tra khảo, cô ấy bật khóc và thú nhận đó là con tôi… (Ảnh minh họa)
Tôi hỏi về cái thai. Ban đầu cô ấy im lặng, nói đó là con của người kia, nhưng tôi không tin. Sau khi tôi tra khảo, cô ấy bật khóc và thú nhận đó là con tôi… Cô ấy cầu xin tôi giữ bí mật. Cô ấy thú nhận rằng chàng trai kia giàu có, con nhà có điều kiện, cô ấy muốn được bước vào làm dâu nhà đó để có cơ hội đổi cuộc đời. Nhưng khốn nỗi nhà họ không chấp nhận, chỉ có anh ta thích cô thôi thì chưa đủ. Họ muốn có con với nhau để ép bố mẹ cưới. Vậy mà hơn 2 năm qua vẫn chưa có gì. Giờ gia đình anh ta giục cưới vợ, nghe đâu đã tìm được mối ngon lành cho anh ta rồi, nên cô ấy không còn cách nào khác đành phải nghĩ ra âm mưu có con này để giành lại chứ không sẽ muộn mất.
Tôi nghe xong cảm thấy rất hoang mang. Tôi không nghĩ trẻ như cô ấy lại mưu mô đến vậy. Ra là cô ấy chỉ muốn cưới anh ta, không hề muốn cưới tôi, nhưng lại lao đến bên tôi với hi vọng nhanh chóng có thai, dùng cái thai đó để ép buộc nhà kia. Thực ra tôi chẳng quan tâm lắm cô ấy cưới ai, nhưng tôi chỉ thương đứa bé là con mình…
Tôi có nên nói ra sự thật cho người đàn ông kia không, hay im lặng? Im lặng thì cô ấy đạt được nguyện ước, mà con tôi chắc cũng không khổ lắm, nhưng tôi lại cứ thấy mình vô trách nhiệm với giọt máu của chính mình…
Tác giả bài viết: Quốc Tuấn
Nguồn tin: