Nữ tiếp viên hàng không Lê Thị Hòa (SN 1990 - Khương Trung, Thanh Xuân, Hà Nội) phát hiện mình bị ung thư phổi khi vừa hạ sinh con gái đầu lòng được 2 tháng.
Chị Lê Thị Hòa (đội mũ, đứng giữa) chụp ảnh cùng đồng nghiệp (Ảnh: Gia đình cung cấp). |
Chị Hòa vốn mồ côi mẹ, lớn lên bằng sự che chở của họ hàng và người thân.
Những tưởng mọi nỗi đau, mất mát trong quá khứ đã được đền đáp xứng đáng khi chị trở thành một tiếp viên hàng không, chu du khắp bốn phương, sống những tháng ngày vui vẻ.
Chị Hòa khi còn khỏe mạnh từng đặt chân đến nhiều nước trên thế giới (Ảnh: Gia đình cung cấp). |
Đặc biệt là ngày chị kết hôn cùng người chồng Phạm Hải Linh vào năm 2016 và mang thai con gái đầu lòng.
CHị Hòa trong lễ tốt nghiệp đại học (Ảnh: Gia đình cung cấp). |
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, liên tiếp những cú sốc đổ xuống đôi vai người phụ nữ này.
Ảnh cưới của vợ chồng chị Hòa (Ảnh: Gia đình cung cấp). |
Chị Phạm Mai Nhàn - người chị chồng của nữ tiếp viên, cho biết: "Trong thời gian mang thai, bác sĩ thông báo em bé trong bụng Hòa bị bệnh tim bẩm sinh, họ khuyên Hòa nên bỏ đứa bé.
Vợ chồng Hòa nghe tin như sét đánh ngang tai và sống những ngày tháng lo lắng. Hòa khóc cạn nước mắt vì thương đứa con bé bỏng mới kịp thành hình đã phải chống chọi với bệnh tật.
Nhưng bằng trái tim của người mẹ và tình mẫu tử thiêng liêng, Hòa quyết định giữ con lại".
Vợ chồng chị Hòa đã có những tháng ngày thật hạnh phúc (Ảnh: Gia đình cung cấp). |
Ngày 02/08/2017 bé gái Châu Anh chào đời với cân nặng 3,6kg trong sự vui mừng khôn xiết của gia đình và bố mẹ. Bé được các bác sĩ chuyển sang phòng chăm sóc đặc biệt.
(Ảnh: Gia đình cung cấp). |
15 ngày sau, bé Châu Anh bước vào ca phẫu tim kéo dài 4 tiếng. May mắn, ca mổ thành công nhưng thời gian này chị Hòa bắt đầu có nhiều triệu chứng lạ như đau bụng, không thể đi lại được.
Chị lần lượt được chuyển sang bệnh viện Tim Quốc gia, Xanh Pôn để chữa bệnh nghẽn mạch và viêm tụy.
Chị Hòa chụp cùng con gái trong thời gian chị điều trị bệnh ung thư (Ảnh: Gia đình cung cấp). |
Khi bé Châu Anh xuất viện được 1 ngày, chị Hòa bắt đầu bị ho nhiều, phải vào BV Đại học Y cấp cứu. Tại đây các bác sĩ kiểm tra và phát hiện chị Hòa bị ung thư phổi và cho chị chuyển sang bệnh viện K2 điều trị.
“Quãng thời gian phát hiện và chống chọi căn bệnh ung thư, Hòa rất mạnh mẽ và kiên cường. Đau, em cũng không kêu, lúc nào cũng giữ tinh thần lạc quan, vui vẻ và hi vọng ngày mình khỏi bệnh, nhìn thấy con trưởng thành. Tuy nhiên số phận quá nghiệt ngã…" , chị Nhàn chia sẻ.
Vào tháng 2/2018, chị Hòa thấy tình trạng bệnh ngày một nặng, chị đã viết bức tâm thư đầy nước mắt gửi cho con gái mình như một lời nhắn nhủ.
Chị mong con gái hãy kiên cường, hi vọng con sẽ sống tiếp những tháng ngày vui vẻ thay cả phần của mẹ.
“Viết cho con gái 7 tháng tuổi!
Con gái yêu quý, mặc dù phải 10 ngày nữa con mới 7 tháng tuổi, nhưng mẹ phải tranh thủ viết những dòng này, khi mà giờ chỉ có thể nằm một chỗ và đôi tay mẹ có lẽ là thứ linh hoạt nhất.
Hi vọng mai sau con lớn, con vẫn có thể đọc và hiểu những tâm tư của mẹ. 7 tháng kể từ ngày con sinh ra, à mà không, phải là gần 1 năm nay rồi, ông trời không ngừng thử thách mẹ.
Tháng 3 năm ngoái, tin buồn đầu tiên là việc biết tin chị Đ. bị u não và ra đi dù gia đình đã hết sức cứu chữa. Còn con, gần 5 tháng trong bụng mẹ, mẹ cũng không biết bao nhiêu đêm đã khóc vì thương con.
Bác sĩ chẩn đoán con mắc tim bẩm sinh ngay khi con trong bụng mẹ. Bố mẹ đưa nhau đi bệnh viện nhiều lần, phần lớn chỉ khuyên mẹ nên bỏ vì có giữ sau cũng sẽ rất vất vả. Và con biết quyết định của bố mẹ thế nào rồi đấy.
Nếu yếu lòng có lẽ giờ mẹ sẽ không có cơ hội viết cho con. Những ngày tháng mang thai sau đó như sống chung với lũ. Nhưng mẹ vẫn cố lạc quan và tập trung vào công việc khác để quên đi. Mẹ chỉ có niềm tin rằng mẹ sẽ cố gắng và con sẽ ổn!
Ngày 2/8/2017 con đã ra đời trong niềm vui và cả nỗi lo của cả gia đình, mẹ mừng lắm vì vẫn giữ con sinh đủ ngày đủ tháng với cân nặng 3.6kg chẳng kém gì những em bé bình thường.
Từ ngày con sinh ra cũng là ngày bắt đầu chuỗi ngày vất vả của cả đại gia đình. Không chỉ bố mẹ, ông bà nội mà các bác họ hàng đã luôn nhiệt tình không kể ngày đêm chăm bẵm con tại bệnh viện.
Con gái biết không? Cuộc đời mẹ sợ nhất đó là phụ thuộc và mang nợ người khác. Nhưng 2 mẹ con mình đã mang nặng ân tình của rất nhiều người con à. Nếu mẹ không có cơ hội đền đáp được những ân tình đó, sau này con không bao giờ được phép quên con nhé!
15 ngày tuổi con lên bàn mổ, ca mổ kéo dài 4 tiếng. 4 tiếng căng như dây đàn. Mọi thứ tạm nhẹ nhõm khi bác sĩ nói ca mổ của con tạm ổn vì con bị khá nặng và phức tạp nên 1 lần vẫn chưa thể hoàn thiện được.
Mẹ vẫn không thể vui nhiều hơn được, mẹ thương con gái bé bỏng mới 15 ngày tuổi, có những lúc mẹ đã nghĩ liệu giữ con có phải đúng đắn? Dù có lường trước mẹ cũng không nghĩ được có nhiều chuyện phức tạp đến thế.
50 ngày con chiến đấu ở viện, mẹ cũng không thể chăm sóc con một cách trọn vẹn. Chỉ sau 30 ngày, những ngày tăm tối nhất cuộc đời đã bắt đầu diễn ra, mẹ đi hết từ viện này sang viện khác.
Giờ thì mẹ nằm ở nhà và viết những dòng này. Có là người bi quan nhất mẹ cũng không thể ngờ ở cái tuổi 28, đáng lẽ là tuổi mạnh khỏe và bắt đầu yên ổn cuộc sống, mẹ phải nằm một chỗ, thở oxi, ăn có người bón, đi vệ sinh phải có người dìu.... Mẹ vô dụng quá phải không?
Ôi con gái đáng thương, 7 tháng tuổi đáng lẽ phải được mẹ yêu thương chăm bẵm hàng ngày. Nhưng đến bế con mẹ cũng không làm được. Mẹ bất lực những lúc con nằm cách chỉ 1 cánh tay thôi, mà con khóc mẹ cũng không thể dậy để bế dỗ dành.
Những ngày mạnh khỏe có thể chăm sóc cho con cả ngày, cho con ăn, tắm cho con, ôm con ngủ... mẹ hạnh phúc biết mấy. Mẹ xin lỗi, mẹ cũng từng là đứa trẻ mồ côi, mẹ đã từng nghĩ nếu sau có con cái mẹ sẽ yêu thương, chăm sóc con thật tốt, để con không thiệt thòi như mẹ. Vậy mà...
Nhưng con gái à, người ta được sống hay chết đôi khi không thể lựa chọn được dù cố gắng thật nhiều, đó chính là số phận.
Mẹ chẳng thấy thương cho mình, chưa từng! Nhưng mẹ thương cho con, cho gia đình, cho những người thân vì mẹ mà vất vả nhiều quá…
Con gái ơi! Điều may mắn trong cuộc đời là mẹ được gặp và trở thành vợ của bố con, người đàn ông thương yêu vợ hết mực, luôn nói ít làm nhiều.
Và đặc biệt là trở thành con dâu của dòng họ Phạm, nơi có các ông bà và bác/cô/chú coi mẹ như con gái trong nhà, luôn động viên an ủi mẹ, chưa từng kêu ca phàn nàn dù hết mẹ và con đau yếu, luôn chăm sóc tận tình cho mẹ. Đấy coi như mẹ cũng là một người may mắn phải không con?
Mẹ yêu con nhiều lắm, cảm ơn cuộc đời vì đã đưa con đến bên mẹ. Cầu Trời Phật cho con luôn mạnh khỏe, bình an. Chỉ cần con sống thật lương thiện, trời xanh tự khắc an bài con à!".
Sau thời gian điều trị ung thư, chị Lê Thị Hòa qua đời vào ngày 13 tháng 3 năm 2018 tại nhà riêng. Thương nhớ vợ, chồng đã chia sẻ lại bức tâm thư này.
Sau khi được đăng tải, câu chuyện về cuộc đời của chị Lê Thị Hòa đã lay động trái tim của nhiều người bởi sự kiên cường, dũng cảm, nhất là tình yêu thương vô bờ bến với con gái nhỏ.
Tác giả: Nhật Linh
Nguồn tin: Báo VietNamNet