Nhân ái

Quặn thắt cảnh 2 em bại não “cười” với di ảnh anh trai chết vì sốc nắng

“Anh con chết rồi, đừng cười nữa con ơi, mẹ xin con đấy”. Tiếng chị Lan run rẩy, văng vẳng trong căn nhà vắng khiến chúng tôi phải dừng bước. Con trai lớn của chị là cháu Minh vừa chết đột ngột vì sốc nắng nhưng 2 em nhỏ bại não không biết gì nên cứ bò ra đòi giật tấm di ảnh của anh xuống và cười sặc sụa.

“Cả khu này chẳng có nhà ai bất hạnh và chịu nhiều nỗi đau như vợ chồng cô Lan. Sinh các con ra đều bại não, có thằng bé Minh là khôn hơn cả, nó cứ suốt ngày nheo nhéo kể chuyện lớn lên sẽ cố gắng kiếm tiền để phụ bố mẹ chăm 2 em. Vậy mà… Nó đi học rồi bị sốc nắng, được người ta đưa vào bệnh viện cấp cứu nhưng không qua được, nó chết thật rồi các cô chú ạ”. Thông tin về gia đình chị Lan khiến chúng tôi ai cũng giật mình, hốt hoảng bởi cuộc gặp gỡ cách đây 6 năm, ngày đó cậu bé Minh đã hứa “Con sẽ gắng học, lớn lên nuôi các em con” khi đoàn về thăm gia đình.

Bị sốc nắng, cậu bé Minh mới qua đời cách đây không lâu.

Em trai và em gái của Minh bị bại não không biết gì.

Bẵng đi một thời gian, thi thoảng tôi có gặp lại chị nhưng lần nào cũng vội vã bởi trong bệnh viện là hai bé Vũ Văn Tiến (sinh năm 2006) và bé Vũ Thị Hoa (sinh năm 2009) lúc nào cũng trong tình trạng cấp cứu bởi chứng động kinh và đủ các thứ bệnh từ tim, dính lưỡi, u nang, hẹp niêm mạc hậu môn… Lầm lũi và cực khổ trăm bề nhưng chị vẫn cứ cố bởi suy nghĩ: “Chị đẻ con ra, nó như thế nào cũng là khúc ruột của mình nên phải gắng, gắng hết sức cho đến lúc nào chị chết mới thôi” mà chị đã tâm sự với chúng tôi.

Minh là niềm hi vọng duy nhất của chị vì Tiến và Hoa đều bại não.

Chị Lan đau đớn gọi tên con trai.

Minh là con trai đầu, cũng là niềm hi vọng, an ủi duy nhất của anh chị bởi cháu còn khỏe mạnh và đi học được. Vậy mà… Mọi thứ như đổ sập trước mắt chị khi chị nhận được tin: “Anh chị lên ngay bệnh viện Thanh Nhàn, cháu bị sốc nắng nên mọi người đưa vào đây. Hiện cháu đang rất nguy kịch” từ công an.

“Lần cuối cùng chị gặp con là dịp 30/4-1/5 em ạ. Sau lần đó chị lại cho 2 đứa nhỏ lên bệnh viện, còn Minh ở nhà để đến tháng 7 lên trường học. Con lên trường hôm 3/7 thì đến ngày 5/7 thầy giáo gọi điện về thông báo là không thấy con đâu. Khi nghe tin như thế, anh chị đã rụng rời chân tay và cùng nhà trường thông báo với các chú công an để nhờ các chú đi tìm giúp. Sau khi báo công an thì anh chị nhận được thông tin con bị sốc nắng nên đã được người dân đi đường cho vào cấp cứu ở bệnh viện Thanh Nhàn nên trong đêm vợ chồng chị vội vã đi luôn nhưng con nặng quá hôm sau là con đi luôn em ạ” – Chị Lan nghẹn ngào kể lại.

Chị không biết cuộc đời mình sẽ như thế nào nữa khi mà vẫn phải theo đuổi việc chữa bệnh cho 2 con.

Mắc bệnh nên cả hai bé không nhận biết được gì cả.

Mọi chuyện xảy đến bất ngờ khiến vợ chồng chị Lan cho đến giờ vẫn như còn lơ mơ, mộng mị không tin con trai đã chết. Tấm di ảnh cậu bé 18 tuổi khôi ngô, sáng sủa mặc áo trắng học sinh sau làn khói hương nghi ngút khiến chúng tôi đều nghẹn lại, chẳng nói nên lời. Minh ra đi thật, bỏ dở cả lời hứa năm xưa rằng con sẽ cố gắng học để phụ bố mẹ chăm 2 em.

Minh không còn, em ra đi mang theo cả niềm hi vọng duy nhất vào cuộc sống sẽ khác hơn của chị Lan. Thực tại chị vẫn phải vật vã khi cùng lúc chăm 2 con là bé Tiến và bé Hoa với chứng bệnh bại não và nhiều bệnh khác. Lại chuẩn bị phải lên viện, chị chẳng lấy đâu ra nổi một đồng bởi Minh đi viện cấp cứu rồi lại lo ma chay cho con, anh chị còn đang nợ với những hoảng hốt, hẫng hụt chưa nguôi ngoai.

Gia đình lúc nào cũng phải canh chừng vì Tiến cứ trực giật di ảnh của anh trai xuống.

3 đứa con, đứa âm dương cách biệt, đứa ngẩn ngơ không biết gì.

Tiếp tục câu chuyện với chị, có nhiều khi chúng tôi phải đỡ chị bởi chị cứ lả đi như không còn sức sống. Càng nhớ con, chị lại càng không chấp nhận nổi sự thật quá khủng khiếp và đớn đau này. Chị gọi con, nhớ từng lời con dặn “Ngày mùng 2/9 được nghỉ con sẽ về nhà chơi với 2 em” rồi lại nức nở. Minh không về nữa, trước mặt chỉ có 2 em nhỏ tay quờ quạng đòi giật tấm di ảnh của anh xuống và cười để nói chuyện. Đó là thực tại buộc chị phải chấp nhận nhưng chị không cam lòng nên lại “lạy” 2 con đừng với lấy ảnh của anh nữa.

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

Chị Bùi Thị Lan (Đội 3, Quần Liêu, xã Nghĩa Sơn, huyện Nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định)

ĐT: 01634986857

Tác giả: Phạm Oanh

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP