Thế giới

Cuộc trốn chạy sói đói của người phụ nữ trong rừng sâu Canada

Bà Joanne Barnaby cùng chó cưng Joey đi hái nấm trong rừng thì bị một con sói truy đuổi suốt 12 giờ. Trong lúc kiệt sức vì mất nước và máu, một con gấu mẹ xuất hiện.


Joanne Barnaby và bạn, Tammy Caudron. Ảnh: CBC

Theo Washington Post, Barnaby và chó cưng cùng người bạn Tammy Caudron quyết định vào rừng hái nấm bụng dê vào sáng 10/6. Họ lên xe tải của Barnaby, lái xe về phía đông của sông Hay, dọc theo đường cao tốc đến khu rừng gần Fort Smith ở lãnh thổ phía Tây Bắc của Canada.

Barnaby không muốn mang súng trường theo trong lúc đi hái loại nấm đắt tiền này. Vì thế, bà để nó ở nhà.

"Đó là sai lầm ngu ngốc, tôi đã phải trả giá lớn".

Barnaby đậu xe bên lề đường cao tốc vào khoảng 13h. Bà và Caudron chia nhau ra tìm nấm. Barnaby mang theo người một cái giỏ, một lon bia cùng Joey, con chó cưng lông đen vàng. Mỗi lần có gấu đến gần căn nhà gỗ trong rừng của Barnaby, nó sẽ chạy ra xua gấu.

Vì thế, khi Barnaby nghe thấy tiếng gầm gừ phía sau, bà biết ngay đã gặp chuyện rắc rối. Quay lưng lại, bà thấy Joey đang gầm gừ với một con sói đen gầy giơ xương nhưng vẫn to gấp đôi nó.

Joey cố đuổi con sói đi như vẫn thường làm với gấu nhưng không thành. Con sói chỉ đứng nhìn họ, chân cong lại chuẩn bị tấn công, mõm nhe ra hàm răng sắc nhọn.

Cứ mỗi lần Barnaby cố đi về phía đường cao tốc và chỗ đỗ xe tải, con vật lại chặn đường. Nó dồn bà và Joey vào sâu trong rừng, cố tách họ ra.

Cứu hộ

Về phía Caudron, bà không lo lắng khi trở về xe tải mà không thấy bạn. Bà ăn uống và chờ đợi, rồi tiếp tục vào rừng hái nấm. Vài tiếng sau, Caudron trở ra, vẫn không thấy bạn về.

Lúc này Caudron bắt đầu thấy lo lắng. Bà vẫy một chiếc xe tải đi ngang qua, nói rằng có người mất tích trong rừng, nhưng họ có vẻ không quan tâm.

"Bà ấy biết rõ khu rừng", một người nói. Điều đó đúng, Barnaby hiểu rõ khu rừng hơn đa số, vì thế không thể có khả năng bà lạc đường. Tuy nhiên, Caudron lo lắng bạn mình có thể bị gãy chân, hoặc tồi tệ hơn là gặp phải thú dữ mà Joey không ứng phó nổi.

Những người đàn ông trong xe tải nọ đồng ý giúp đỡ. Họ tản ra trong rừng, bắn chỉ tiên để báo cho Barnaby thấy vị trí của mình.

Trong lúc đó, Barnaby biết mình đang ở đâu, bà thậm chí còn nghe thấy tiếng súng nhưng bất lực không thể báo cho họ biết.

Canh bạc nguy hiểm

Con sói dồn Barnaby và Joey vào sâu trong rừng, cảnh vật thay đổi. Khu đất bằng phẳng do rừng bị cháy nhường chỗ cho các tán lá dày đặc.

Cuộc giằng co diễn ra suốt 12 tiếng, cho đến khi màn đêm buông xuống, muỗi bu đầy mặt, cánh tay, chân, hút máu Barnaby. Tay bà liên tục giơ lên đập muỗi, khiến máu dính đầy người. Barnaby lấy bột cây dương xoa lên da tay để đuổi muỗi, nhưng không mấy hiệu quả.

Con sói vẫn theo dõi hai chủ tớ, chờ họ lơ là sẽ nhảy vào tấn công. Đến rạng sáng, Barnaby kiệt sức vì đói và mất nước.

Đúng lúc Barnaby nghĩ mình sẽ phải buông xuôi thì nghe thấy một tiếng gầm gừ nho nhỏ. Bà nhận ra đó là tiếng gấu mẹ gọi con.

"Tôi ngồi xuống một khúc cây, tập trung lắng nghe", Barnaby nói. "Tôi nghe thấy tiếng gấu con trả lời. Tiếng động phát ra từ hướng khác, xa gấu mẹ. Vì thế, rõ ràng là gấu mẹ đang gọi con".

Trong lúc đó con sói vẫn bất động quan sát Barnaby và Joey.

"Tôi ngồi đó, suy tính và cầu nguyện", bà kể lại về ý tưởng điên rồ của mình. Barnaby tính sẽ chạy lại chỗ giữa gấu mẹ và gấu con để dụ gấu mẹ đuổi con sói đi.

"Tôi quyết định phải nắm lấy cơ hội", bà nói. Kế hoạch này có thể phản tác dụng, con gấu mẹ có thể quay sang tấn công Barnaby. Khi tiến về phía gấu con, bà nghe thấy tiếng gấu mẹ gọi con ngày càng lớn hơn. Rừng rậm che mất tầm nhìn của bà.

"Đột nhiên tôi nghe tiếng động lớn phía sau lưng, kèm theo đó là tiếng gầm rú", Barnaby nhớ lại. "Tôi cố hết sức chạy nhanh khỏi đó, thoát khỏi gấu con, gấu mẹ và con sói".

Joey, con chó trung thành của Barnaby. Ảnh: CBC

Nửa tiếng sau, bà và Joey thoát khỏi lũ gấu, con sói cũng không mò theo. Đến lúc cảm thấy an toàn, Barnaby mới dừng lại nghỉ ngơi. Thế nhưng Joey bắt đầu rên rỉ, bà để nó dẫn đường. Con chó dẫn chủ tới một hồ nước nhỏ. Nước đục ngầu, nhưng có còn hơn không.

Barnaby rút ra lon bia rỗng, múc nước uống. Chân đỡ bị chuột rút, Barnaby cảm thấy lại sức. Bà trèo lên một ngọn đồi nhỏ, phóng tầm mắt ra xa và phát hiện ánh sáng từ cột điện kim loại trên đường cao tốc phát ra.

Bà trèo xuống đồi, đi về phía đường cao tốc nhưng một con vực sâu ngáng đường, không thể vượt qua. Barnaby cảm thấy tuyệt vọng, bắt đầu khóc lóc nói chuyện một mình.

"Tôi nói về hai con trai, một đứa mất lúc còn sơ sinh, một đứa giờ đã trưởng thành. Tôi nói với tất cả mọi người thân yêu, tôi cứ khóc mãi".

Barnaby vẫn tiếp tục đi bộ. Cuối cùng, bà tới một bãi đầm lầy có suối chảy qua. Bà lấy đầy nước vào vỏ lon bia rỗng.

"Thứ nước đó rất ngon", bà nói. "Nó nhìn không đẹp, nhưng vị ngon hơn nước trong hồ nhiều. Nó mát lạnh, thuần khiết".

Barnaby mất một giờ để băng qua bãi đầm lầy, đi xuyên qua chặng liễu ra tới đường cái. Bà nhìn thấy xe cảnh sát ở phía đằng xa và giơ tay vẫy nhưng họ lại không nhìn thấy, tiếp tục tìm kiếm ở hướng ngược lại.

"Tôi đến sát phía sau họ", Barnaby nói, cười phá lên. "Tôi làm họ bất ngờ". Cảnh sát cho bà thức ăn và nước uống, nhưng lại không có cái Barnaby cần nhất.

"Họ không có thuốc xịt chống muỗi trong xe tải", bà nói. "Đó mới là thứ tôi cần nhất".

Barnaby về nhà, Caudron lao ra ôm chầm lấy, hét lên: "Tôi cứ tưởng chị đã chết rồi".

Barnaby kể lại câu chuyện sống sót tuyệt vời của mình lên Facebook hôm 14/6, cùng bức ảnh chụp mặt mũi lấm lem bùn đất, máu và bột cây dương.

"Tôi hy vọng bài viết này sẽ đỡ cho tôi phải mất công kể lại câu chuyện sống sót nhiều lần", Barnaby hài hước nói.

Tác giả bài viết: Hồng Hạnh

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP