“Có lúc chúng tôi đã từng nghĩ oan cho con. Con kêu đau tôi lại nghĩ do con chơi đùa không cẩn thận va đập vào đâu. Đến lúc nghe bác sĩ thông báo bé bị u trung thất, hai vợ chồng choáng váng vì không bao giờ nghĩ đứa con nhỏ lại mắc bệnh hiểm nghèo đến thế”, anh Nguyễn Anh Tuấn nói.
Bé Nguyễn Thanh Tú (7 tuổi ở số 3/10, khóm 10, phường 9, TP Trà Vinh, tỉnh Trà Vinh) có thân hình gầy guộc, nằm đờ đẫn trên giường bệnh. Quá mệt mỏi với tác dụng phụ của thuốc, cậu không thể mở miệng ra chào, đôi mắt đờ đẫn nhìn vào vô định. Suốt 7 tháng qua, cha mẹ Tú đã dùng đủ mọi cách, cố gắng hết sức mới có thể giữ được con.
Mắc căn bệnh u trung thất, cậu bé suy sụp cả về sức khỏe lẫn tinh thần |
Tay cầm tô cháo, chị Huỳnh Thị Tươi nén xúc động, kể: "Càng ngày cháu càng gầy đi, người cứ mệt thỉu. Chúng tôi không có gì, miếng ngon dành hết cho con mà con cũng ăn không nổi. Gần đây, cả tháng cháu chỉ ăn một món rồi sau đó đổi sang món khác. Có khi suốt tháng trời chỉ ăn mỗi bữa nửa ổ bánh mì. Cứ thế, riết tôi cũng sợ bệnh tình trầm trọng thêm".
Sau nhiều toa thuốc, khối u của Tú đang dần nhỏ lại, khi đủ điều kiện, bác sĩ sẽ phẫu thuật lấy khối u. Tuy nhiên, sau một thời gian điều trị, mọi khả năng vay mượn của gia đình cũng không còn. Số tiền cha mẹ kiếm được quá ít ỏi. Bất lực không còn biết làm thế nào, chị Tươi xuống tóc để cầu mong điều tốt lành đến với con.
Chị Tươi sợ con không đủ sức chống đỡ với bệnh tật |
Vợ chồng anh Nguyễn Thanh Tuấn và chị Huỳnh Thị Tươi có với nhau hai mặt con. Sống cảnh làm thuê, lại nuôi cha mẹ già nên cuộc sống chỉ đủ đắp đổi qua ngày.
Chị Tươi làm dọn dẹp ở một nhà nghỉ tư nhân, mỗi ngày được trả công 100 ngàn đồng. Ngoài thời gian làm việc chị ở nhà nội trợ và chăm sóc cha già. Ông nội của Tú tuổi cao sức yếu, mắc nhiều bệnh nên luôn phải dùng thuốc. Hơn 10 năm nay, anh Nguyễn Thanh Tuấn gắn bó với nghề làm phụ hồ. Công việc thất thường nay nơi này, mai nơi khác, thu nhập bấp bênh nhưng anh vẫn chấp nhận vì với anh, đã làm lao động chân tay thì việc gì cũng có nỗi vất vả riêng.
Con lên cơn đau, chị chỉ biết ôm con vào lòng vỗ về |
Tiền làm ra không đủ chữa bệnh cho con, vay mượn mãi cũng hết. Vợ chồng họ phải bán căn nhà đang ở để mua một nơi khác xa hơn, rẻ hơn, dư ra chút tiền tiếp tục cùng con "chinh chiến". Đến nay, anh chị chỉ còn đôi bàn tay trắng trong khi bệnh của con vẫn còn khá nặng. Đứa con gái lớn vừa học hết lớp 9, thấy cha mẹ quá khó khăn liền xin nghỉ học nửa buổi bưng bê phụ quán hủ tiếu, ngày kiếm vài chục ngàn lo ăn uống cho hai ông cháu.
"Có lúc con nặng quá, chồng tôi phải lên chăm cùng. Bỏ việc bỏ nhà, có hôm hai vợ chồng đếm trong túi chưa đầy trăm bạc mà muốn ôm nhau khóc. Con gầy còn da bọc xương, đến sữa cũng chỉ được vài muỗng thì sức đâu mà sống. Tôi không cầu gì cả, chỉ mong có tiền chữa cho con hết bệnh, khỏe lại là đủ rồi", chị Tươi nghẹn ngào.
Mọi đóng góp có thể gửi về: Anh Nguyễn Anh Tuấn, 3/10 khóm 10, phường 9, TP Trà Vinh, tỉnh Trà Vinh. SĐT: 0377 863 530 |
Tác giả: Đức Toàn
Nguồn tin: Báo VietNamNet