Đầu năm đi xem bói là việc mà mấy chị mấy em rất thích. Bạn bè của tôi cũng không nằm ngoài số đông ấy. Nghe ai bảo ở đâu có bà thầy, ông thầy coi bói hay thì chị em bất chấp, không ngại đường xa, gió sương mà lần mò tìm đến. Tôi có một cô bạn gái khá thân, đầu năm nghe đâu có một ông thầy xem tướng số, vận mệnh hay lắm. Cô ấy bảo năm nay vận cô ấy không tốt nên muốn đi xem để biết tình hình thế nào.
Không biết là bạn tôi khờ hay cô ấy không suy nghĩ gì sâu xa mà lại cùng đi xem bói với mẹ chồng. Hỏi thì cô ấy bảo đơn giản chỉ là mẹ chồng của cô ấy rất thích đi xem bói mà hai mẹ con dù là mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu nhưng lại thân thiết hơn cả mẹ ruột.
Đi một mình không bằng đi hai người, nhân tiện cũng muốn cho mẹ chồng thỏa lòng, hai mẹ con hì hục từ sớm, đến nơi ngồi xếp hàng cả buổi mới tới lượt. Mẹ chồng và nàng dâu vào ngồi đối diện ông thầy nọ, chưa kịp nói gì đã bị phán: số mệnh hai người tương khắc, không hợp sống chung.
Bạn tôi buồn buồn kể lại, lúc ấy mẹ chồng cũng không có nói gì. Trên đường về còn bảo là ông thầy này xem không hay, chẳng đúng tý nào. Nói thì nói vậy nhưng từ sau hôm ấy, mẹ chồng cô ấy chẳng thèm nói chuyện cùng con dâu như trước. Lúc bà ấy ông thầy phán gia đạo, con cái… ôi toàn mấy điều không tốt. Mà còn úp mở bảo: “Trong nhà có khắc tinh, tránh càng xa càng tốt”. Chẳng biết trong lòng mẹ chồng cô ấy có nghĩ “khắc tinh” đó là cô ấy hay không.
Ngày xưa, lúc đi hỏi tuổi cưới về, mẹ chồng đi xem một ông thầy khác bảo tuổi bạn tôi không xung khắc gì trong nhà. Nhà chồng vui lắm, mừng lắm. Bạn tôi được cưới về thì mẹ chồng của cô ấy cũng không khó dễ mà còn đối xử rất hòa nhã. Bao nhiêu năm trên thuận dưới hòa, bỗng vì một câu kia mà tình cảm mẹ chồng và con dâu đang tốt đẹp trở nên ảm đạm.
Chồng của cô ấy nghe kể lại thì không ngừng trách mắng vợ vì đi tin vào mấy điều không thể kiểm chứng, để rồi làm sứt mẻ tình cảm mẹ con. Sau nhiều lần khuyên giải, phân tích, cuối cùng cả nhà cũng cứu vớt được mối quan hệ của hai người. Giờ đây, bạn tôi không còn hứng thú đi xem bói nữa. “Thiên cơ bất khả lộ” thì cố biết để làm gì? Thôi thì cứ thuận theo tự nhiên mà sống. Biết trước những điều tốt đẹp thì không sao, nghe những điều xấu lại tỏ ra nghi kị rồi mất lòng thì không đáng tý nào.
Không biết là bạn tôi khờ hay cô ấy không suy nghĩ gì sâu xa mà lại cùng đi xem bói với mẹ chồng. Hỏi thì cô ấy bảo đơn giản chỉ là mẹ chồng của cô ấy rất thích đi xem bói mà hai mẹ con dù là mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu nhưng lại thân thiết hơn cả mẹ ruột.
Đi một mình không bằng đi hai người, nhân tiện cũng muốn cho mẹ chồng thỏa lòng, hai mẹ con hì hục từ sớm, đến nơi ngồi xếp hàng cả buổi mới tới lượt. Mẹ chồng và nàng dâu vào ngồi đối diện ông thầy nọ, chưa kịp nói gì đã bị phán: số mệnh hai người tương khắc, không hợp sống chung.
Bạn tôi buồn buồn kể lại, lúc ấy mẹ chồng cũng không có nói gì. Trên đường về còn bảo là ông thầy này xem không hay, chẳng đúng tý nào. Nói thì nói vậy nhưng từ sau hôm ấy, mẹ chồng cô ấy chẳng thèm nói chuyện cùng con dâu như trước. Lúc bà ấy ông thầy phán gia đạo, con cái… ôi toàn mấy điều không tốt. Mà còn úp mở bảo: “Trong nhà có khắc tinh, tránh càng xa càng tốt”. Chẳng biết trong lòng mẹ chồng cô ấy có nghĩ “khắc tinh” đó là cô ấy hay không.
Ngày xưa, lúc đi hỏi tuổi cưới về, mẹ chồng đi xem một ông thầy khác bảo tuổi bạn tôi không xung khắc gì trong nhà. Nhà chồng vui lắm, mừng lắm. Bạn tôi được cưới về thì mẹ chồng của cô ấy cũng không khó dễ mà còn đối xử rất hòa nhã. Bao nhiêu năm trên thuận dưới hòa, bỗng vì một câu kia mà tình cảm mẹ chồng và con dâu đang tốt đẹp trở nên ảm đạm.
Chồng của cô ấy nghe kể lại thì không ngừng trách mắng vợ vì đi tin vào mấy điều không thể kiểm chứng, để rồi làm sứt mẻ tình cảm mẹ con. Sau nhiều lần khuyên giải, phân tích, cuối cùng cả nhà cũng cứu vớt được mối quan hệ của hai người. Giờ đây, bạn tôi không còn hứng thú đi xem bói nữa. “Thiên cơ bất khả lộ” thì cố biết để làm gì? Thôi thì cứ thuận theo tự nhiên mà sống. Biết trước những điều tốt đẹp thì không sao, nghe những điều xấu lại tỏ ra nghi kị rồi mất lòng thì không đáng tý nào.
Tác giả bài viết: Lam Nguyên
Nguồn tin: