Trước khi về làm dâu nhà Kiên, tôi đã nghe rất nhiều tiếng tăm không mấy tốt đẹp về chị chồng. Tính khí khó chịu, keo kiệt, chỉ thích ăn bám nhà mẹ, rồi người cộc cằn, nhiều chuyện, luôn soi mói chuyện thiên hạ. Mọi người truyền tai tôi rằng khi nào về làm dâu nhớ cẩn thận với chị, coi chừng ra đường ở, gia đình tan nát dưới cái miệng chanh chua dựng chuyện ấy. Tôi cười xòa cho rằng mọi người đã nói quá lời. Tôi đến nhà chơi nhiều lần tuy thấy chị đanh đá thật nhưng cũng không đến nỗi ác quá như thế.
Về làm dâu, càng lúc tôi thấy chị chồng càng ra mặt hiểm độc. Nói chi xa, đêm tân hôn, chẳng hiểu chị học ở đâu mà treo mấy miếng mỡ gà lòng thòng trên bốn góc màn phòng tôi. Mùi tanh tưởi khiến tôi khó chịu nhưng chị không cho gỡ xuống vì sợ sau này tôi sẽ quản chồng, quản mẹ chồng. Hóa ra chị làm thế để tôi dễ bị chồng quản lí và chịu sự sai khiến của nhà chồng. Lúc đó tôi không biết nên nghĩ chị làm thế để xua đuổi điềm xấu cho chúng tôi. Biết rồi thì tôi sợ.
Hai vợ chồng chị làm ở công ty nước ngoài lương tháng rất cao. Thế mà đến bát yến chị cũng chẳng mua nổi cho bố mẹ chồng tôi uống. Đã thế, chị còn hất mặt bảo tôi phải chăm ông bà cho tốt, ông bà mà mất một sợi lông tay lông chân là tôi chết với chị.
Về làm dâu, càng lúc tôi thấy chị chồng càng ra mặt hiểm độc. Nói chi xa, đêm tân hôn, chẳng hiểu chị học ở đâu mà treo mấy miếng mỡ gà lòng thòng trên bốn góc màn phòng tôi. Mùi tanh tưởi khiến tôi khó chịu nhưng chị không cho gỡ xuống vì sợ sau này tôi sẽ quản chồng, quản mẹ chồng. Hóa ra chị làm thế để tôi dễ bị chồng quản lí và chịu sự sai khiến của nhà chồng. Lúc đó tôi không biết nên nghĩ chị làm thế để xua đuổi điềm xấu cho chúng tôi. Biết rồi thì tôi sợ.
Hai vợ chồng chị làm ở công ty nước ngoài lương tháng rất cao. Thế mà đến bát yến chị cũng chẳng mua nổi cho bố mẹ chồng tôi uống. Đã thế, chị còn hất mặt bảo tôi phải chăm ông bà cho tốt, ông bà mà mất một sợi lông tay lông chân là tôi chết với chị.
Chị còn hất mặt bảo tôi phải chăm ông bà cho tốt, ông bà mà mất một sợi lông tay lông chân là tôi chết với chị. (Ảnh minh họa)
Rồi chị ra đường nói xấu tôi tùm lum. Nào là tôi ăn ở hỗn hào với nhà chồng, bỏ bê mẹ chồng bệnh nằm chèo queo một mình, bỏ quần áo chồng lộn xộn, nhăn nhúm. Nói chung tôi biến thành một đứa đáng đánh đáng bỏ đáng chửi rủa trong mắt mọi người chỉ nhờ cái miệng của chị ta.
Chị ta còn dựng chuyện tôi hất đổ bát cơm từ tay mẹ chồng. Tôi cũng chẳng biết đâu cho đên khi tôi đi chợ và bị một bà thím bên nhà chồng chặn đường. Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì bà ấy đã tru tréo: "Đồ cái thứ mấy dạy. Bà con lại đây mà xem cái loại con dâu hất đổ bát cơm từ tay mẹ chồng này. Xem cái mặt nó làm bằng gì mà còn vác ra đường ra chợ thế này. Mẹ chồng ba chồng bệnh nó bỏ cho chết. Chị nó thấy thương quá đến chăm còn bị nó đuổi về. Cái loại này đáng lót lá trả về không?"
Mọi người túm lại xem. Tôi hoảng hồn, không thể tin được vào những gì mình nghe thấy. Nhờ những người ở chợ nói giúp bà ta mới nguôi giận và về nhà tôi để thăm bố mẹ chồng tôi. Hóa ra chị chồng tôi về quê ăn giỗ kể lể, khóc lóc dưới đó. Bà thím nghe chuyện tức quá mới chạy lên đây làm cho ra chuyện, dạy dỗ cô cháu dâu một trận. Sau lần ấy, bà ta thề là không bao giờ tin lời chị chồng tôi nữa. Dù nói gì thì nói chứ tôi vẫn thiệt thòi nhất, khi không bị bêu rếu ở chợ.
Khi tôi có bầu, cả nhà chồng mừng lắm bảo chị chồng đã có kinh nghiệm sinh đẻ thì bảo ban tư vấn cho tôi. Chị ta đon đả đồng ý.
Hai hôm trước chị ta về nhà chơi rồi hỉ hả đem cho tôi một túi trà nhỏ. Chị ta nói túi trà đó rất tốt, có tác dụng an thần và dưỡng thai. Nói rồi chị ta hăng hái đi pha cho tôi một tách. Vốn phòng ngừa nên tôi cũng lén xuống bếp xem thử chị ta làm gì. Chị ta pha trà nóng xong thì rót thêm một ít nước máy vào tách trà. Sau đó hí hửng bưng ra cho tôi uống. Tôi không hiểu sao chị ta làm vậy và vẫn vờ như không biết.
Cả nhà chồng ai cũng khen chị ta tốt bụng, có kinh nghiệm chửa đẻ nên bảo ban em dâu. (Ảnh minh họa)
Tôi nói mình vừa ăn no xong, giờ chưa muốn uống trà nên cứ để đấy. Chị ta giục tôi uống mãi không được nên quát mắng tôi không biết điều, sau đó bỏ đi.
Mấy hôm nay, thỉnh thoảng chị ta lại qua nhà tôi nấu cái gì đó hoặc đưa tôi ít thuốc không có nhãn mác. Cả nhà chồng ai cũng khen chị ta tốt bụng. Nhưng tôi chẳng dám ăn. Hôm nào chị ta nấu là tôi giả vờ nghén không ăn được, chỉ gắp vài thứ quen quen rồi đòi chồng cho đi ăn ngoài.
Thế nhưng đây không phải cách hay. Tôi không thể ăn ngoài mãi được. Mà tôi cũng không biết rốt cuộc bà chị chồng này của tôi đang có âm mưu gì. Cứ cảm thấy sợ sợ lo lo. Làm thế nào bây giờ hả mọi người?
Tác giả bài viết: T.N
Nguồn tin: